🧧 Truyện Tình Yêu Có Thật

Họ từng giận dỗi, chia tay nhau, thậm chí, từng yêu người khác nhưng sau cùng vẫn lựa chọn về với nhau bởi tình cảm khi xưa chưa hề cạn. Bởi gắn bó với nhau từ thời "cậu - tớ", quá hiểu tính cách của nhau nên trong cuộc sống hôn nhân, cặp đôi không có nhiều khúc mắc. Bức ảnh để đời thuở đi học và chuyện bất ngờ của 8 năm sau Sáng tác Giới Thiệu Truyện Tình Yêu Trong Sáng Thế gian này thật đẹp, con người được sinh ra, yêu nhau và được sống chung hạnh phúc yên bình. Đôi khi nhẹ nhàng rơi như chiếc lá, lại lặng thầm như mặt biển dịu êm, có lúc lại ầm ầm vang lên cơn sóng dữ. Cuộc đời có mấy khi vui, có mấy ai nắm bắt được hạnh phúc và tình yêu. Tù Yêu. Truyện ngôn tình hiện đại H nặng đầu tiên là mà Tù Yêu. Bộ truyện ngôn tình H nặng này nói về Đại Hùng (Gấu Lớn). Anh phải lòng một cô tiểu thư nhà quyền quý. Thế nhưng ngoại hình của Đại Hùng chỉ cho phép anh yêu thầm cô tiểu thư đã có bạn trai này. Giang Hạo - một Thủ trưởng quân đội, thế nhưng người đàn ông kiêu ngạo này vẫn chưa thể vượt qua được nỗi đau người yêu ra đi. Vì làm hài lòng bố mẹ mà đồng ý đi xem mắt. Hai người gặp mặt và nhanh chóng tiến đến hôn nhân, nhưng đó có thật sự là lễ cưới vì tình yêu hay là cả hai đang lợi dụng lẫn nhau? Kế hoạch theo đuổi vợ yêu Tác giả: U Phi Nha [Trọn bộ] Truyện ngắn hay #KimThanh3s diễn đọc - Vừa nghe vừa khóc với truyện tình yêu có thật nàyTình yêu muôn màu muôn sắc! Cuối con đường đó là Trước Sau. Hi chào mb nha=))dạo này mình có thời gian ngủ đông khá là dài :< lí do là mình tạo fb mới và hoạt động nick khác,mình quên luôn 2 cái bộ truyện này luôn:)) nên là tầm t2 thì mình sẽ cb truyện lại nha-.- cảm ơn các bạn vì đã tương tác ủng hộ truyện của mình Từ ngày Facebook ra đời, càng ngày càng có vô số người thích sống ảo. Vì sao bạn biết không? Thường thì những người thích sống ảo là vì nếu họ sống thật, họ sẽ thua bị thua kém mọi người nên họ phải nhập vai để diễn cho thật tốt. Truyện tình yêu. 2020-03 Mộc Mộc. Tình Yêu Của Chàng Alpha là bộ truyện tranh thuộc thể loại đam mỹ, tình cảm, lãng mạn, hiện đại của Trung Quốc. Tác phẩm do Mộc Mộc sáng tác, kể về chuyện tình của minh tinh Alpha Kỳ Bạc Ngôn và diễn viên Alpha Kỷ Vọng. Minh tinh Alpha Kỳ Bạc Ngôn cùng diễn Bởi, tình yêu là một cái gì đó thật lớn lao, nó khiến cho con người ta phải sống chết vì nó. Thế nhưng, tình yêu đôi khi cũng phải đi cùng với những trắc trở thì mới có thể trở nên thiêng liêng và vĩnh cửu. vSXzd8w. 100 bức thư tình viết cho em20 lời chúc ngủ ngon giúp bạn nhận ra chân lý cuộc đờiTOP 10 truyện ngôn tình sủng ngọt cực hay, nhất định không thể bỏ qua!Khi nam giới có những biểu hiện này, bạn biết chắc rằng anh ta đang nói dối 1. All in love Ngập tràn yêu thương - Cố Tây Tước Thanh mai trúc mã - Nhật ký - Cuộc sống đời thường - Hài - Nhẹ nhàng ấm áp - Dễ thương Từ Vi Vũ tính hơi hơi ưa sạch, da mặt cũng hơi hơi dày, ngoài ra còn hơi hơi bỉ ổi, nhưng anh trước mặt mọi người luôn luôn là một Từ Vi Vũ trăng thanh gió mát, tách biệt xa lạ, trong kiêu ngạo có lạnh lùng, trong lạnh lùng có xa cách, trong xa cách có cao cứ về đến nhà là anh nhập vào trạng thái "cuồng cởi" "Tắm, tắm, tắm. Thanh Khê, em có muốn đến chà đạp anh không?" Thanh Khê nghĩ, liệu anh còn có thể bỉ ổi hơn được nữa không? Hoặc là“Vợ ơi, nấu cơm cho anh đi, là yêu cầu hợp pháp đấy!” “Tình yêu, mua quần áo cho anh đi, anh hết quần áo mặc rồi, yêu cầu hợp pháp!” “Vợ, tối nay xem phim nhé, yêu cầu hợp pháp đấy!” “Thanh Khê này, hát tình ca cho anh đi, yêu cầu hợp pháp, yêu cầu hợp pháp nhé!” Những lúc như vậy, "bạn nhỏ" Thanh Khê phải cố gắng lắm mới không có hành vi "xử lý" phạm pháp với anh. Hạnh phúc là gì, hạnh phúc là mười ba năm trước, tan trường, có một cậu bé đi trước mặt bạn theo hình chữ S, mười ba năm sau, vẫn là cậu bé đó ôm bạn vào lòng, mặt dày nói "Cố Thanh Khê, cả tuổi xuân của anh đều dành trọn cho em, vậy nên em phải chịu trách nhiệm với anh đấy!" 2. Dear doctor Quãng đời còn lại xin được chỉ giáo nhiều hơn - Thợ đá BerlinNgôn tình hiện đại - Nhật ký - Nhẹ nhàng ấm áp - Dễ thương - Cuộc sống đời thường“Em nghĩ gì về nghề bác sĩ?” “Cứu người” “…Về hôn nhân?” “Thường kết hôn muộn” “…Về yêu đương?” “Rất bận” “Càng ngày con người ta càng hiểu rõ rằng trong cuộc sống khắc nghiệt này, để có được một mối quan hệ khác giới thân quen và sâu sắc quả thực là quá hiếm hoi, hiếm hoi tới mức tôi đã chuẩn bị tâm lý sẵn sàng cho việc 'nhận lời giới thiệu của mọi người, tìm một người đàn ông thích hợp, từ từ làm quen, sau đó bình yên tiến đến hôn nhân', nhưng ở một bước ngoặt bất ngờ trong sinh mệnh, tôi đã tìm thấy một nửa của riêng mình.”Thực sự, để tìm được một tình yêu, một người đi với mình nửa con đường đời còn lại chẳng dễ dàng gì. Cố Ngụy và Lâm Chi Hiệu cũng vậy, trước khi biết đến nhau họ là hai cá thể độc lập, có cuộc sống riêng biệt và những niềm vui nỗi buồn riêng. Nhưng, họ lại có chung một điểm chính là GẶP NHAU ĐÚNG THỜI ĐIỂM. Họ cũng có những đắn đo, suy nghĩ; những hiểu lầm, cãi vã nhau như bao nhiêu những người yêu khác. Hơn hết, đó là sự cảm thông, chia sẻ và hy sinh cho nhau để bình thản mà nói rằngThế gian này có bao nhiêu là điều tốt đẹp, ví dụ như anh đã đến bên gian này có bao nhiêu lời ái ân tình tứ, ví dụ như khi anh nói yêu em. Hay đơn giản rằng, khi hỏi họ nếu được lựa chọn lần nữa, liệu có còn chọn tiến về phía sau không? Ý nghĩa ban đầu của hạnh phúc chính là sự bầu bạn, là khi bạn biết rằng trong cuộc đời của bạn có một người, người đó luôn ở bên, sẽ không bao giờ rời xa. Mặc dù không ai có thể đảm bảo một cuộc hôn nhân trên nền tảng của tình yêu thì sẽ luôn yên bình thuận lợi, nhưng một tình yêu trọn vẹn sẽ dạy tôi làm sao để đối xử thật tốt với người đã đối xử rất tốt với tôi trong tình yêu. 3. Anh không thích thế giới này, anh chỉ thích em - Kiều NhấtNhẹ nhàng ấm áp - Dễ thương - Nhật ký - Đời thườngAnh Không Thích Thế Giới Này, Anh Chỉ Thích Em là một trong những topic hot nhất trên Tianya, được rất nhiều cư dân mạng yêu thích. Đây là hồi ức tình yêu của một đôi tình nhân, ghi lại những câu chuyện nhỏ vừa ấm áp vừa dễ thương giữa hai người yêu nhau. Tác giả ghi lại một cách chân thực mọi vấn đề mà một cô gái gặp phải trong quá trình trưởng thành của mình, từ từ trở nên kiên cường, độc lập và sự bảo vệ đợi chờ mười năm của một chàng trai bằng ngòi bút nhẹ nhàng hài hước. Từ sự non nớt ngây thơ thời học sinh đến những chuyện thú vị ngọt ngào sau hôn nhân, mọi thứ bình thường nhưng không tầm thường. Những mẩu chuyện đầy thú vị mang theo tình yêu và sức mạnh từ những điều nhỏ nhặt bình thường của cuộc sống khiến độc giả đọc xong đều bất giác mỉm cười. Khiến người ta hiểu rằng tình yêu có thể ngọt ngào đến thế, cuộc sống có thể ấm áp đến thế. 4. Bên anh mới là cả thế giới - Đại NinhNhẹ nhàng ấm áp - Dễ thương - Nhật ký - Đời thườngTrên thế giới của chúng ta thì điều tuyệt vời nhất làvào thời niên thiếu gặp được anh, ở bên nhau đã mười năm. Lần đầu gặp Lâm Tri Dật, tôi năm hai, anh năm bốn, kinh nghiệm trong tình yêu của chúng tôi, đều là con số cười anh là "tình hoàng hôn", anh lại nói "Thời gian đẹp nhất mới chỉ bắt đầu." Từ đó, chúng tôi cùng nhau đánh quái thăng cấp trong tình ra Lâm Tri Dật cũng không có quá nhiều ưu điểm, chỉ là, lên được phòng khách, xuống được phòng bếp, sáng ra gọi dậy, tối đến ấm giường; không quá lãng mạn, đùa giỡn thì không ai bằng; chăm chỉ làm việc, tuyệt đối không lười biếng. Nhưng mà, hai người yêu nhau ở chung lâu ngày, cũng khó tránh những lúc xảy ra cãi khi xảy ra chuyện, anh đến dỗ dành tôi, tôi không thèm đếm xỉa đến anh. Anh "Ngày mai anh đưa em đi ăn cá nướng, món em thích ăn nhất." Tôi "Cút." Anh "Em đừng giận, sau này anh nhận hết việc nhà có được không." Tôi "Cút."Anh "Nghỉ đông năm nay, anh đưa em đi du lịch Maldives." Tôi "Cút." Anh "Thất tịch rồi, chúng ta lăn lên giường đi?" Tôi "Cút." Lâm Tri Dật cười ha ha thật lớn, "Được rồi, vậy bây giờ chúng ta lăn ngay đi." * Tôi "..." Sao lại có cảm giác như bị lọt hố thế này?Lâm Tri Dật chính là như vậy, tuy bề ngoài điềm tĩnh, rất có phong độ của công tử nho nhã, nhưng cũng thích chiếm tiện nghi và tỏ ra nguy anh lại không cho rằng như vậy, anh nói "Anh chỉ nguyện chiếm tiện nghi của em, hơn nữa, anh sẵn lòng dùng cả đời để trả."* Trong tiếng Trung, lăn và cút đều là một từ. 5. Được anh yêu mới gọi là yêu - Ngải Lộc ViNhẹ nhàng ấm áp - Dễ thương -Tự truyện - Đời thường“Đại học năm thứ nhất, tôi được chẩn đoán mắc chứng tràn khí màng phổi, phải nhập viện chờ phẫu thuật. là bác sĩ điều trị chính củ đẩy ra khỏi phòng phẫu thuật, có lẽ vì thuốc mê khiến tinh thần mơ màng, tôi nhớ mang máng rằng mình đã huyên thuyên với anh rất nhiều chuyện nhưng cụ thể là chuyện gì thì lại chẳng có ấn tượng. Về sau nghe mẹ kể lại tôi mới biết, hôm đó tôi đã nở nụ cười rất ngọt ngào với vị bác sĩ kia, còn hỏi đi hỏi lại người ta mười mấy lần rằng “ Anh là ai?” “Vậy anh trả lời sao ạ?” Tôi hỏi mẹ.“Cậu ấy nói, cậu ấy là của giường số 31.” ***Hôm ấy chúng tôi cùng đi ăn cơm, vốn ngồi đối diện nhau, nhưng bỗng dưng tôi lại không dám nhìn thẳng vào anh, cứ thế cắm mặt ăn, cũng không nói năng gì. Anh nói gì tôi cũng chỉ trả lời đơn giản vài được một nửa, anh dùng đũa kẹp chiếc đũa đang gắp thức ăn của tôi lại. Tôi ngẩng đầu lên, lần đầu tiên nhìn thẳng vào mặt anh trong suốt buổi tối. Anh nói “Giường số 31, im ắng như vậy không giống tác phong của em.” Tôi “Em vốn dĩ là người rất nhỏ nhẹ, ít nói…” Anh “Anh không quen với sự nhỏ nhẹ ít nói.” Trái tim của tôi bỗng chốc đập loạn cào cào. Tôi nuốt nước bọt, lấy hết dũng khí để nhìn thẳng vào mắt anh “Vậy một cô gái thanh lịch và một cô gái lắm lời, anh thích cô nào hơn?” Anh nhìn tôi, nói rất chậm, rất chậm “Anh thích em.” 6. Em vốn thích cô độc, cho đến khi có anh Yêu là thế - Diệp Lạc Vô TâmNhẹ nhàng ấm áp - Dễ thương- Nhật ký - Đời thường“Em vốn thích cô độc cho đến khi có anh” là khúc tự bạch 10 năm tuổi trẻ của chính Diệp Lạc Vô Tâm. Trong suy nghĩ của nhiều người, họ cho rằng cái gì dễ có được cũng sẽ dễ dàng mất đi. Tuy nhiên với tình yêu, không sóng gió không có nghĩa tình yêu ấy hời hợt, kém sâu sắc. Điều này được nữ tác giả Diệp Lạc Vô Tâm minh chứng trong “Em vốn thích cô độc cho đến khi có anh”, theo cô chỉ cần mỗi ngày yêu thêm từng chút, cứ như vậy cho đến khi già đi. Ta yêu đến cả một đời, như vậy đã là quá đủ. Đây cũng là những gì mà cô muốn nhắn gửi tới độc giả thông qua cuốn sách."Một hôm, tôi đi làm lại quên mang điện thoại. Tôi muốn về nhà lấy, nhưng lại bận không dứt ra được, đang lúc băn khoăn thì nhìn thấy Kẻ phiền phức bước thẳng vào phòng, điềm đạm đặt chiếc di động mà tôi đang cần lên bàn.“Yêu anh quá đi!” Tôi vội vàng thì thầm vào tai hắn, rồi lập tức lấy điện thoại xem.“Rốt cuộc thì có chuyện gì em mới không quên đây hả?” Kẻ phiền phức chán nản lặng lẽ liếc nhìn hắn một cái, nói nhỏ “… Yêu anh!”Mặt hắn đang hầm hầm bỗng trở nên rạng rời khỏi văn phòng tôi, khóe mắt hắn còn mang ý cười." 7. Mr. Bu không phải idol của tôi Thế giới này chỉ em được bắt nạt anh - Meng Qi QiNhẹ nhàng ấm áp - Dễ thương- Nhật ký - Đời thườngMột câu chuyện vô cùng thú vị kể về cuộc sống đời thường của chính tác giả và chồng của mình - Không ai biết tên thật của anh là gì, anh làm nghề gì, bao nhiêu tuổi, chỉ biết rằng anh rất yêu vợ mình và sẵn sàng ủng hộ cô trong mọi trường giả Meng Qi Qi từng nói rằng đây là cuốn sách mà cô tặng cho chồng của mình - “Người ta nói văn chương có thể lưu lại ngàn đời. Em không cầu mong người đời sau sẽ nhớ đến em, em chỉ hy vọng anh đừng quên em một cách nhanh chóng”. Trích đoạn Tôi nắm lấy tay anh, “Trước kia anh cũng từng có thiện cảm với người con gái khác, sao cuối cùng lại chọn em?”. Anh nhìn thẳng vào mắt tôi, “Anh chưa từng chọn lựa, anh chỉ muốn thử xem sao”. “Thử cái gì?” “Thử cứ thế này cùng em sống tới già.” 8. Theo anh bay đến tận cùng thế giới - Nguyệt Lưu QuangNgôn tình hiện đại - Nhẹ nhàng ấm áp - Nhật ký - Đời thường Có một người bạn trai làm phi công là một cảm giác như thế nào? Khoang buồng lái máy bay được mệnh danh là phòng làm việc đẹp nhất trên thế giới. Có thể ngắm mặt trời mọc rồi lại lặn, có thể ngắm mây trời cuồn cuộn, ngắm non xanh nước biếc, cả những hình ảnh tuyệt diệu khi ánh đèn của hàng ngàn ngôi nhà đan cài vào nhau. Mọi thứ trong khoang buồng lái, cho dù chỉ là một bức ảnh cũng khiến người ta phấn khích vô nhiều người có một ước mơ được bay lên trời xanh, nhưng không phải ai cũng thực hiện được khao khát ấy. Tôi nói với Mr. Uông rằng “Anh may mắn lắm, anh có được thứ mà những người khác có dốc sức cả đời cũng không thể đạt được”. Bên kia điện thoại yên lặng khá lúc tôi cho rằng anh đang nghiền ngẫm câu nói trên, thấy cảm động sâu sắc nên quyết định phấn đấu suốt đời vì sự nghiệp phi công thì bỗng nghe thấy tiếng anh thở dài, giọng điệu như tỉnh ngộ" Hóa ra em nói chuyện lái máy bay. Anh còn tưởng anh nói về mình nữa chứ!"Khoảnh khắc ấy, tôi thực sự muốn gả cho anh ngay-lập-tức! 9. Sự dịu dàng của anh dành cả cho em - Lam Chi NoãnNgôn tình hiện đại - Thanh xuân vườn trường - Nhật ký - Cuộc sống đời thường - Hài - Nhẹ nhàng ấm áp - Dễ thương “Anh đã từng thấy ngôi sao dưới ánh mặt trời chưa?” Tôi nhoài người nhìn ra cửa xe, nơi bầu trời đêm xanh thăm thẳm treo vài ánh sao đêm, bên dưới là những ngọn đèn đường đầy màu sắc. “Với anh, đó chính là em.” “Hửm?” Tôi đang chăm chú ngắm những ánh sao như đi vào cõi tiên, nhất thời không hiểu. “Dưới ánh mặt trời, đôi mắt em chính là hai ngôi sao tươi đẹp nhất.” Đúng lúc gặp đèn đỏ, anh vừa nói vừa xoay đầu nhìn tôi. Tôi đã từng nói, khi anh nhìn tôi lúc nào cũng rất tập trung, tựa như tôi là toàn bộ thế giới của anh. “Đồ ngốc.” Mà tôi bây giờ bỗng nhiên được cảm giác hạnh phúc vây quanh chồng chất, cảm thấy trời đất quay cuồng… Nếu không phải anh đang lái xe, giờ khắc này tôi nhất định sẽ nhào qua…hôn anh… ***Đây không phải là tiểu thuyết, không phải tản văn, mà là một loại kỷ niệm. Một vài mẩu chuyện vụn vặt, một vài từ ngữ bình dị êm đềm, một vài hồi ức ấm áp, suốt đời em chỉ yêu một người…anh, người yêu dấu nhất của em. 10. Ông xã là phúc hắc đại nhân - Khuyển Thần Khuyển KhuyểnNgôn tình hiện đại - Thanh mai trúc mã - Thanh xuân vườn trường - Nhật ký - Cuộc sống đời thường - Hài - Nhẹ nhàng ấm áp - Dễ thương Thứ hai, ngày 11 tháng 9 năm 1995, mắt chúng tôi gặp nhau…N ngày sau, cậu ấy nhờ tôi xem hộ trong mắt cậu ấy có gì rơi vào không, thế nhưng tôi nhìn mãi mà chẳng thấy có gì ngoài đôi mắt đen nhanh nhánh rất đẹp. N tháng sau, cậu ấy bảo “Nghe nè, tớ cho phép cậu thích tớ. Nhưng cậu không được chọn gì khác ngoài nắm tay nhau đến đầu bạc răng long đâu nhé!” N năm sau, tôi nói "Duật, kiếp sau mình vẫn bên nhau nhé! Kiếp sau, anh làm con gái, em làm con trai, em nuôi anh, em yêu anh!"Vậy mà anh ấy lại nói "Đừng, phải giữ nguyên trạng! Em đòi làm con trai thì anh phải cạp đất ra mà ăn hả?"…… Thiên tình sử của chúng tôi xin được kể lại từ đầu…Ngày 14 tháng 2 năm 2006, chúng tôi yêu nhau được mười một năm, cũng là ngày thứ hai sau khi Khang Duật trở thành phi công chính thức, cuối cùng tôi và anh đã thành vợ chồng hợp tuổi chó, thích chó, năm nay là năm con con chó, tôi tuổi chó và tôi lấy chồng. Nhớ năm xưa, anh ấy từng thốt lên đầy phiền muộn "Tình địch tương lai của tớ là một con chó, tớ biết sống ra sao hả đồ ngốc!"Ngoài những bộ trên, Năm tháng bên cạnh Hứa tiên sinh - Cốc Cốc; Trần tiên sinh và Trình phu nhân - Cửu Lộ Phi Hương cũng là truyện khá hay cùng thể loại. Chúc các bạn đọc truyện vui REVIEW TRUYỆN TÌNH YÊU CỦA THỊNH HẠ Tên khác TÌNH ĐẦU CỦA THỊNH HẠ / THỊNH HẠ CHI LUYẾN Tác giả Mộng Tiêu Nhị Thể loại Hiện đại, hào môn thế gia, gương vỡ lại lành, nam lạnh lùng nhưng thâm tình – nữ thần violon yêu được bỏ được, trước ngược nữ sau ngược nam, SẠCH_NGỌT, SỦNG nữ – NGƯỢC nam, nhẹ nhàng, cảm động, HE Độ dài 70 chương + 7 phiên ngoại Tình trạng Hoàn cv – đang edit. Tác giả Mộng Tiêu Nhị hẳn là khá quen thuộc với các bạn đọc truyện hiện nay. Có bộ được đánh giá cao, có bộ không, tuy nhiên cá nhân mình cảm thấy tác phẩm “Tình yêu của Thịnh Hạ” và quyển trước của nó là “Mãi yêu em như vậy” của tác giả viết thực sự chắc tay. Nam chính là cậu ba nhà họ Nhậm – Nhậm Ngạn Đông chính là nam phụ trong bộ “Mãi yêu em như vậy”, người đã từng yêu đơn phương sâu sắc một cô gái khác, đến khi cô ấy kết hôn, anh buông tay. Nữ chính Thịnh Hạ biết anh từ nhỏ, là hàng xóm của anh. Nhưng đến khi cô 5 tuổi, bố mẹ ly hôn, cô chuyển đi nơi khác. Lớn lên gặp lại anh, cô yêu thầm, rồi theo đuổi và tỏ tình. Bất ngờ thay, anh lại đồng ý! Hai người ở bên nhau hòa hợp và trầm lặng. Không cuồng nhiệt nhưng cũng không mâu thuẫn, không yêu đến chết đi sống lại nhưng cũng chẳng muốn rời nhau… Cô nghĩ vậy là đủ. Anh nghĩ vậy hơn cả đủ, anh sẽ cầu hôn cô. Nhưng rồi Thịnh Hạ phát hiện ra mối tình đơn phương nhiều năm sâu sắc của Nhậm Ngạn Đông. Là anh Ba lạnh lùng của cô đã từng nhất kiến chung tình, dâng cả tâm can cho một cô gái khác. Là khi hai người họ đã ở bên nhau nửa năm nhưng trong lòng anh vẫn còn vương vấn người ấy. Là cô, chỉ là thế thân, vì tên cô và cô gái đó trùng nhau một chữ “Hạ”. “Cô không phải.” Anh đã nói vậy, nhưng cô không tin, vì anh đã giấu cô rất nhiều chuyện, nên cô không tin anh nữa rồi. Cô dứt khoát buông bỏ. Anh có đuổi theo không? Đuổi theo được đến đâu? Anh lạnh lùng như một núi băng như vậy, cô kiêu ngạo như một công chúa như vậy, đến cuối cùng, tình yêu của Thịnh Hạ có phải Nhậm Ngạn Đông? *** Nói cho đúng thì vấn đề giữa Thịnh Hạ và Nhậm Ngạn Đông không phải là mối tình đơn phương của anh hay hiểu lầm thế thân, mà là những chuyện vụn vặt và sâu xa hơn rất nhiều. Nhậm Ngạn Đông lạnh lùng ít nói, có chuyện gì cũng chỉ lẳng lặng đi làm cho cô, anh không giải thích vì nghĩ rằng không cần làm cô bận tâm thêm nữa. Còn cô lại là tiểu công chúa Thịnh Hạ của Thịnh thị, nữ thần violin đầy fans hâm mộ. Cô kiêu ngạo là thế, nhưng thật ra trong lòng luôn rất tự ti và thiếu cảm giác an toàn do không ở bên cha mẹ từ nhỏ. Anh không thể hiện, cô không thể biết anh có thực sự yêu cô hay không. Anh không nói gì, cô thấy đúng là giữa bọn họ không có chủ đề chung, không thể nói chuyện ríu rít không rời như những cặp tình nhân khác. Cô có thể làm được gì? Cô có xuất thân cao, học thức giỏi, vẻ ngoài cực xinh đẹp, tài năng hơn người, tính tình lại khá tốt. Vùng vẫy thay đổi cái gì bây giờ? Anh cũng là hào môn thế gia, đẹp trai siêu cấp, tài giỏi trong kinh doanh, tiền đè chết người, sống quy củ chuẩn mực không có thói hư tật xấu. 34 tuổi, anh phải thay đổi bản thân ra sao đây? Những khoảng im lặng giữa hai người như những hạt cát nhỏ, chậm chạp, len lỏi mà cào xước trái tim và tình yêu của Thịnh Hạ. Cho đến ngày tình yêu ấy vỡ tan. Thì ra, Nhậm Ngạn Đông lạnh lùng là thế, Thịnh Hạ cô không nắm bắt được là thế, nhưng với một cô gái khác đã từng nồng nhiệt vô cùng, lao tâm khổ tứ, không tiếc công tiếc lòng. Và chuyện này ai cũng biết, trừ Thịnh Hạ. Trừ tiểu công chúa ngây thơ sống ấm êm trong tòa lâu đài, cười mê man hạnh phúc cạnh chàng vương tử. Mà không ngờ rằng những người bên cạnh đang thầm thương xót cô. Thịnh Hạ không phải chỉ là một “bình hoa” như mọi người đều gọi, tình cảm này cô đặt vào cả mười phần trái tim và suy nghĩ. Vậy nên cô càng đau đớn. “Em không thể tưởng tượng nếu tiếp tục ở bên anh ấy, mỗi ngày em sẽ như thế nào. Em sẽ nghĩ, được anh yêu là cảm giác gì? Được anh đặt ở trong lòng là sẽ có bao nhiêu hạnh phúc? Nếu ở bên người phụ nữ anh ấy yêu chắc chắn sẽ có những chuyện mà họ có thể nói không ngừng nhỉ? Anh ấy ở bên em, có phải vì em thích hợp làm vợ không, mang theo ra ngoài có chút thể diện? Em còn sẽ trở thành một người phụ nữ đa nghi, mỗi lúc anh ấy ra ngoài sẽ nghĩ xem anh đi đâu, gặp ai? Không chừng em còn có ý bới móc, cùng anh ấy thường xuyên cãi vã, xảy ra những mâu thuẫn không thể cứu vãn. Em không muốn mình biến thành một người phụ nữ thần kinh như vậy.” Thịnh Hạ là nàng công chúa kiêu ngạo. Thế nên, cô dứt khoát chia tay, để lại một Nhậm Ngạn Đông ngỡ ngàng sửng sốt. Bởi vì, ba ngày nữa, anh sẽ cầu hôn cô. Đoạn tình cảm cũ ấy anh đã buông tay lâu rồi, từ ngày gặp lại Thịnh Hạ anh đã chỉ còn nhìn thấy ánh sao trong mắt cô. Nhưng hình như những người khác không cho là vậy. Vì anh lạnh lùng quá, động tâm một lần đã khó tin nổi, lại còn có lần thứ hai? Lại còn với một cô công chúa kiêu ngạo tùy hứng như vậy? Thế nhưng, không ai hiểu, Thịnh Hạ là hơi ấm trong cuộc sống vốn cô độc lạnh lẽo của anh, là ánh sao trong đêm khuya ở New York, là cô gái của từng dòng suy nghĩ, từng nhịp đập nơi trái tim anh. Anh có một cuộc sống quy củ, tính cách lạnh nhạt, chỉ có cô mới có thể chen vào làm rối lên quy luật ấy, chỉ có cô mỗi lần tùy hứng nói một câu mới có thể làm anh nghẹn lời đến nửa ngày. Không nói nhiều thì sao, không cuồng nhiệt thì sao, tình yêu của Nhậm Ngạn Đông, dù lạnh lùng đến đâu, cũng là dành cho Thịnh Hạ. Anh không buông tay, anh sửa lại từng vết vỡ trong tình yêu của Thịnh Hạ. Cô yêu anh đến vậy, cô dần dần sẽ mềm lòng… Nhưng không đơn giản như thế được đâu anh trai à. Anh giấu Thịnh Hạ nhiều chuyện như vậy, lâu như vậy, đến lúc anh phải trả giá rồi. *** Có lẽ số phận của những truyện mà nam phụ ở truyện khác lên làm nam chính là đều bị hắt hủi vài phần. Độc giả thích anh là nam phụ, thích anh yêu đơn phương nữ chính truyện kia, nhưng khi bước vào bộ truyện mới có anh làm nam chính thì lại tỏ vẻ không thích vì anh đã từng yêu người khác, không thích nhìn anh bên nhân vật nữ chính mới. Vì thế “Tình đầu của Thịnh Hạ” khi được tác giả bắt đầu viết và cho ra mắt độc giả đã gặp phải rất nhiều ý kiến trái chiều và phản ứng dữ dội. Thế nhưng, qua từng con chữ, từng chương truyện, Mộng Tiêu Nhị đã dần chinh phục khán giả với một Nhậm Ngạn Đông và Thịnh Hạ chân thật cùng đáng yêu như vậy. Cá nhân mình thì rất thích truyện này. Bởi từ khi đọc “Mãi yêu em như vậy” mình đã thấy anh Nhậm là một người quá tốt, vượt chuẩn nam phụ 1000 lần, anh cần có một bộ riêng của chính anh, có một cô gái thuộc duy nhất của anh. Và cô gái ấy cần đủ tốt nữa. Và Thịnh Hạ cực tốt – đúng mẫu nữ chính yêu thích của mình luôn đó ạ. Thêm nữa là tác giả viết khá chắc tay, nhiều chi tiết nhỏ mà tinh tế, giọng văn tự sự đều đều rất thấm thía. Hơn cả là không cẩu huyết linh tinh, không khóc lóc bỏ đi, điên cuồng hiểu nhầm này nọ, mà hai người họ đều cư xử trưởng thành, nói chia tay cũng rõ ràng, theo đuổi lại cũng minh bạch. Một bộ truyện được dụng tâm như thế, hy vọng mọi người đừng vì thành kiến mà ghét bỏ. Nội dung mình review có vẻ mang chút ngược nhưng mà mọi người yên tâm là vẫn sủng ngọt đến tận trời nhé. Hơn 10 chương đầu mình chỉ mong chị phát hiện ra nhanh nhanh điều anh che dấu mà ngược anh, ngược chết anh đi ý. Thế rồi, cũng đến lúc anh bị chị đá, rất hả hê. Khi anh theo đuổi lại chị thì một bầu trời hường phấn luôn á. Mà từng suy nghĩ, hành động của anh khi muốn quay lại với chị rất thực tế và liên quan đến mâu thuẫn của hai người, chứ không phải theo đuổi kiểu tặng hoa tặng quà lúc nào cũng ở bên em’ đâu. Mọi người gọi đó là sủng ngọt, nuông chiều, anh thì chẳng có khái niệm đó. Với anh, đó chỉ là những việc anh làm cho chị, chị cần gì, chị thích gì, anh làm cái đó. Nên kiểu như anh Ba càng làm mình thổn thức. Vì vậy, mong mọi người hãy ủng hộ truyện này thật nhiều để nhà nào đó có động lực edit hoàn nhé. Nhất là mấy phiên ngoại dễ thương lắm lắm ý. Từ lúc nào tôi trở thành một gã chẳng còn tin vào tình yêu là gì, cái cảm xúc yêu thương một ai đó, tuổi trẻ thì thanh tân, trưởng thành thì cuồng nhiệt, tất cả đều đã trở nên xa vời đối với tôi. Nó mông lung và xa cách đến độ tôi nghĩ rằng thứ mật ngọt ấy chỉ có trong những giấc mơ. Yêu và lấy mối tình đầu sau từng ấy năm hẹn hò, rồi sinh hai đứa con kháu khỉnh lúc nào cũng là nguồn vui thì dường như cuộc sống gia đình như thế đã là vẹn toàn. Truyện ngắn tình yêu buồn - Trò đùa của tình cảm *** Từ lúc nào tôi trở thành một gã chẳng còn tin vào tình yêu là gì, cái cảm xúc yêu thương một ai đó, tuổi trẻ thì thanh tân, trưởng thành thì cuồng nhiệt, tất cả đều đã trở nên xa vời đối với tôi. Nó mông lung và xa cách đến độ tôi nghĩ rằng thứ mật ngọt ấy chỉ có trong những giấc mơ. Yêu và lấy mối tình đầu sau từng ấy năm hẹn hò, rồi sinh hai đứa con kháu khỉnh lúc nào cũng là nguồn vui thì dường như cuộc sống gia đình như thế đã là vẹn toàn. Tôi là người của gia đình, ngoài thời gian làm việc hầu như chẳng đi đâu, chỉ quanh quẩn bên vợ con. Cuộc sống với chức trưởng phòng nhân sự của một công ty lớn dường như khiến chúng tôi chẳng lo gì về vật chất. Cuộc sống cứ như thế trôi qua cho đến ngày gia đình chúng tôi tan vỡ. Tôi cứ như một con ong chăm chỉ chẳng bao giờ nhận ra sự đổi thay của vợ mình. Cô ấy là cô gái chân chất đã theo tôi từ dưới quê lên phố, chấp thuận làm vợ tôi cùng tôi sẻ chia ngọt bùi khi tôi còn chưa có gì trong tay, sinh cho tôi hai đứa con kháu khỉnh, chấp nhận tôi và tha thứ cho tôi mỗi khi tôi đau đầu với bộn bề công việc. Thế rồi, trong một ngày hè, thứ cuối cùng tôi nhận được từ cô ấy là lời xin lỗi trong một lá thư để trên bàn. Thậm chí vợ chồng mười mấy năm cũng không cho nhau một lần đối mặt chào từ biệt, tất cả chỉ là những con chữ. Rồi cô ấy ra đi để lại tôi với hai đứa con mới lên năm, lên sáu. Tôi điên cuồng tìm kiếm cô ấy nhưng không thấy rồi dần cũng chấp nhận việc đó, chỉ có điều lúc đó tôi như đã chết, và từ đó tôi không còn chút niềm tin nào vào tình yêu nữa. Tôi lao vào làm việc như điên và thuê người trông trẻ về chăm các con. Cũng trải qua vài ba mối tình nhưng chưa có mối tình nào là chân thật mà chỉ dong ruổi cho qua tháng ngày. >> Đọc thêm Truyện ngắn về tình yêu Thế rồi tôi gặp nàng vào một ngày hè sang. Cú gặp chết người. Tôi vẫn hay bắt gặp nàng trong những buổi tiệc nhỏ bạn tôi tổ chức. Nàng có một vẻ kiêu sa lạ lẫm. Mái tóc thẳng suôn dài, tóc mái lưa thưa phủ đôi bờ mắt, ánh mắt nhìn người theo kiểu đầu thì hơi cúi xuống nhưng mắt thì dướn lên khiến người ta có cảm giác đáng thương. Nhưng nàng kiêu sa, kiêu sa ở cái vẻ lạnh lùng ít nói của mình. Nàng thường chọn cho mình một góc yên tĩnh trong chốn đông người đang lắc nhảy theo tiếng nhạc điên cuồng. Đám bạn chỉ nàng cho tôi - Được không? Tôi nhún vai gật đầu. Đàn ông gần ba lăm tuổi, phó giám đốc nhân sự, nhà riêng, xe riêng, không ràng buộc gò bó. Tính tôi tự do lại phóng khoáng, vài ba mối tình trôi qua chưa bao giờ tôi là người bị đá. Từ khi vợ bỏ đi tôi thành một gã đàn ông lấy yêu đương làm thú vui, tán tỉnh người ta cho thỏa lòng, thực chất cũng chỉ là để thỏa mãn cái tôi kiêu hãnh của mình. - Một ly vang đỏ chứ? Người ta hay nói vang đỏ nồng ngon dịu ngọt, chắc hệt như em vậy. Nàng cười khẩy - Anh biết gì về em vậy, chàng trai hư? - Chắc biết là tôi thích em chăng? – Tôi vừa nói vừa lồng vào tay nàng một chiếc vòng cẩm thạch. Chưa bao giờ quà tặng là một thứ lỗi thời để chiếm lấy trái tim một cô gái. – Còn em, em thích tôi chứ? – Tôi mỉm cười chờ đợi câu trả lời từ nàng. Những người con gái như nàng tôi biết tỏng, chẳng phải là già đời, nhìn kiểu tóc và cách ăn mặc thế kia hẳn là còn ngây thơ lắm nhưng cố khoác lên mình vẻ trưởng thành để người ta khỏi trêu ghẹo. Và với những người con gái như vậy, vài câu khen lấy lòng, đôi ba cử chỉ quan tâm chín chắn sẽ khiến nàng rung động. Đám bạn tôi nhìn tôi bằng con mắt kiểu như " Một em nữa rồi.". - Chắc anh nghĩ ai cũng sẽ ngả vào anh trước những lời tán tỉnh nhỉ? Nhưng thực sự thì em chẳng thấy anh có gì quyến rũ cả. Đám bạn tôi cười xòa còn tôi thì bẽ mặt. Nàng quay lưng bước đi như chẳng có gì xảy ra, chiếc váy trắng kiêu sa, cái áo len mỏng màu vàng, và cả trái tim tò mò của tôi, tất cả đều theo nàng đi mất rồi. Tôi bắt gặp nàng trước cửa lớp luyện thi. Một sự tình cờ có sắp xếp. Từ sau dạo đó tôi vẫn hay bắt thằng bạn phải lùng tìm về nàng, và biết được nàng hiện đang là giáo viên dạy tại một trung tâm luyện thi. Kể từ dạo đó, tôi " sắp xếp" tất cả sự tình cờ một cách kín đáo. Lần đầu gặp lại tôi, nàng có hơi ngờ ngợ, tôi chắc mẩm " à thì ra trong tâm trí cô nàng mình mờ nhạt đến vậy. Nhưng nếu nàng đã quên, thế thì tất cả sẽ là sự bắt đầu". Đang bận suy nghĩ thì tôi nghe tiếng ô tô trờ tới, nàng vẫn còn chăm chú trong quyển sách không để ý, tôi vội chạy tới kéo tay nàng lại về phía mình. Một chiếc xe hơi xẹt qua làm nàng điếng hồn. " Em có sao không?". Nàng nhìn tôi đầy lúng túng. Cặp mắt của người người con gái ươn ướt bao giờ cũng khiến trái tim đàn ông xúc động mạnh. Đầu nàng hơi cúi xuống nhưng đôi mắt lại dướn lên lén lút nhìn tôi, ánh mắt ấy trông thật đáng thương. Nàng rút tay lại lí nhí " Em cảm ơn anh" rồi đi vội. Kể từ lúc đó, tôi bắt đầu nói chuyện với nàng. Nàng có vẻ rụt rè ít nói hơn so với lúc còn ở trong buổi tiệc. Tôi hẹn gặp nàng để " trả cái nợ cứu mạng" một cách bắt buộc. Nàng bận một chiếc váy suôn màu trắng, cái áo phùng phình trông đến rộng, đến độ hai tay áo che phủ cả đôi tay nàng. Mà chính vì thế trông nàng càng nhỏ bé. " Em thích Bolero chứ?" " Anh cũng thích sao?". Hai mắt nàng sáng hẳn lên,một cô gái trông trẻ trung như thế mà thích Bolero nghĩ cũng thật lạ. Tôi không thích Bolero nhưng tôi biết nàng thích nên tôi tập mình thích. Vì có những ý hợp nhau nên sau dần nàng hay hẹn tôi đi uống café để bàn về những thứ mình cùng thích. Tôi được thể càng chiếm nhiều thời gian của nàng. - Em thích vòng tay không? - Vâng. Em thích. Tôi vòng vào tay nàng chiếc vòng tay mặt trời may mắn, đó là chiếc vòng handmade làm từ dây nhôm, dây da lộn đủ màu với một mặt được charm họa tiết cầu kì. - Anh tự làm à? - Ừ, anh tự làm, nó đẹp không? - Ai lại hỏi sẵn thế? Tất nhiên là... không. Nó xù xì thế Ngay khi thấy mặt tôi vừa sụ xuống nàng đã vội nâng mặt tôi lên – Nhưng em thích nó, nó chân thành hơn chiếc vòng cẩm thạch anh tặng lúc chúng ta chưa biết nhau. Thế rồi chúng tôi yêu nhau. Tôi dành tất cả cho nàng, nàng ý tứ, lịch sự trẻ trung nhưng chín chắn. Các con tôi yêu quý nàng theo cách mà chúng khát thèm tình mẹ. Ở bên nàng, tôi thôi đến việc không tin tưởng vào tình yêu, vì nàng, đâu đó trao cho tôi một thứ gì đó chân thật. Cho đến khi tôi quyết định cầu hôn nàng. Đó là một buổi cầu hôn với đông đủ những người bạn của tôi, tôi gửi cho nàng một cái hẹn tới một buổi tiệc như lần đầu chúng tôi gặp nhau. Chuẩn bị một chiếc nhẫn và trang hoàng tất cả căn nhà riêng. Tôi muốn cầu hôn nàng trước mọi người không phải vì tôi khoe mẽ mà vì tôi muốn chứng minh cho mọi người biết con ngựa bất kham nay đã có chủ. >> Đọc thêm Truyện ngắn đêm khuya - Ánh trăng và kẻ hai lòng Vài tiếng xôn xao cất lên. Đó là nàng. Và tiếng xôn xao ấy là của những người xung quanh. Chiếc quần da ôm bó chặt cơ thể, sợi dây xích quầng từ đai trước quần ra phía đai sau mang đậm phong cách. Đôi bốt màu đen cao gót cá tính. Ngay cả chiếc áo cũng có màu đen sang chảnh, cũng là loại áo khoác da nữ bên trong ẩn hiện chiếc áo lấp lánh chu sa. Và gương mặt, nó không phải là đôi mắt cún con với gương mặt nhỏ mà là một gương mặt lạnh lùng và kiêu ngạo, gương mặt với đôi mắt tội nghiệp được kẻ viền đậm nét. Nàng tiến lại phía tôi, đứng trước đám bạn tôi và cầm lấy hộp nhẫn trên tay tôi cười khẩy. Đám bạn tôi đi từ ngỡ ngàng đến lắc đầu, rồi buông một câu - Cô thắng rồi. Tiền sẽ chuyển vào tài khoản. Nàng phất tay điệu nghệ rồi quay lưng bước đi. Đám bạn vỗ vai tôi an ủi. À thì ra là tôi bị lừa, tôi bị lừa nghĩ rằng nàng yêu mình trong khi đó chỉ là trò chơi của đám bạn muốn ghẹo tôi. Từ mọi thứ, gây ấn tượng với tôi, lạnh lùng với tôi để câu dẫn tôi, tất cả đều là kế hoạch. - Tụi tao thấy mày dân chơi quá nên định thuê cô nàng trêu mày ít lâu thôi. Nào ngờ mày lậm thiệt. Tôi hất tay chúng ra rồi ngồi phịch xuống. Thì ra là tôi lại bị lừa. Lừa một cú đau đớn từ những người bạn của tôi. Cú lừa này hệt như quả báo mà lũ chúng tôi hay trêu nhau khi có một thằng trong nhóm yêu. Nó vốn chỉ là một trò đùa nghịch không ác ý, nếu như, đó là nếu như người kia không yêu thiệt. Và hình như cũng là tại tôi, tại tôi đã luôn chắc thắng xem thường phụ nữ sau khi chịu cú sốc bỏ đi của vợ. Một cú lừa, thật ngoạn mục cho một gã trai hư. ô gái quay lưng bỏ đi, khi ra tới đường cô như sững lại. Ánh mắt của cô như chút nuổi tiếc và dưới lớp viền đen ánh lên đôi mắt cún con đầy tội nghiệp. Cô sờ lên chiếc vòng bện mặt trời may mắn trên tay và mỉm cười bước tiếp. " Em sẽ quay lại, em không muốn tiếp tục mối quan hệ mà ngay từ lúc bắt đầu là em đã lừa anh. Hãy tha thứ cho em, khi quay lại, lần này chúng ta sẽ là chân thật." *** Các bạn đang đọc truyện ngắn về tình yêu buồn " trò đùa của tình cảm " tại hệ thống đọc truyện online Truyện 24 chúc các bạn sẽ có những phút giây thư giãn bên những bộ truyện này nhé. Cảm ơn các bạn đã quan tâm và theo dõi!

truyện tình yêu có thật