🎇 Tôi Có Đọc Bài Phỏng Vấn

Có bốn giai đoạn chính để viết được một bài báo, bao gồm: chọn chủ đề, nghiên cứu chủ đề, lên dàn ý và viết. Hầu hết các nghiên cứu sinh đều ước rằng bài báo của họ có thể tự nhiên mà hoàn thành, tuy nhiên ai cũng hiểu điều đó là không tưởng. Để phần Do tôi rất ngưỡng mộ các bạn cho nên sau khi đọc xong các bài phản biện của các bạn với "Bác Sĩ Lê" đến lần này tôi xin mạo muội có một lời góp ý cho các bạn bằng một sự chân thành và mong các bạn xem xét "bình tĩnh và không sa lầy vào việc tranh luận đúng hay "Những kinh nghiệm này sẽ giúp việc phỏng vấn đáng sợ trở nên nhẹ nhàng, vui vẻ và sống động hơn. Đồng thời, nó sẽ giúp bạn viết nhanh hơn và tốt hơn", Daphne Gray-Grant, chủ bút của trang Publicationcoach.com viết. Bài viết "10 bí quyết để có một cuộc phỏng vấn thành công" của Gray-Grant […] Thực sự có thể cược rằng bạn chắc rằng sẽ phải nói đôi điều với người phỏng vấn về bản thân bạn, lý do bạn nên được tuyển dụng và những mục tiêu nghề nghiệp của bạn. Hãy luyện tập trước những câu trả lời nhưng đừng dường như nỗ lực học thuộc. Đừng chỉ ghi nhớ những thông tin trong CV của bạn và gần như đọc hết ra khi được hỏi về bản thân. Công việc của tôi, tôi chưa tường tận lăm có thể có nhiều khiếm khuyết ; nhưng tôi quyết tâm học hỏi để làm tốt. Tôi chắc rằng lamhx đạo công ty và anh em đồng nghiệp sẽ guips đỡ tôi. Bài tập 3: Cuộc phỏng vấn có hai vai: - Người phỏng vấn: 1. Nếu tôi rớt phỏng vấn mà lại đọc những dòng thế này thì tôi cũng thấy nhảm nhí. Tôi luôn cố gắng trở thành chiến binh. Tuy nhiên, có thời điểm chiến binh này thua quá nhiều trận đấu, một chiến binh mà luôn thua cuộc thì không khác gì một cái bao cát boxing. Tuy vậy, hãy tìm lấy sức mạnh nội tại để kéo bản thân ra khỏi những gì làm bạn nản chí. Flannery O'Connor: Tôi chưa đọc cuốn đó. Robert Penn Warren: Trong cuốn sách của Bellow tôi có cảm giác, nhất là ở nửa đầu, nó rất phong phú về cá tính. Một đô thị, thế giới Do Thái phía Nam Chicago, và mọi người đều cực kỳ nổi bật. Họ đều là những cá tính thực sự. Đối với vị trí Product Owner hoặc Business Analysis: Thông thường sẽ tối đa 2 vòng phỏng vấn chuyên môn. Ứng viên thường sẽ được yêu cầu trình bày về giải pháp, cách làm sau bài phỏng vấn đầu tiên. Ngoài ra, tôi không có lời khuyên về quy trình sau phỏng vấn. V (BTS) trả lời phỏng vấn sau loạt ảnh hẹn hò: 'Tôi không hối hận'. Vogue tung bài phỏng vấn mới nhất của V, được thực hiện khi anh có chuyến công tác tới New York vào cuối tháng 8. Qua những bức ảnh liên tiếp được hacker tung ra, việc V và Jennie gần như đã có thể tin 6UGOaQ. Vòng phỏng vấn không chỉ là “cửa ải” khó khăn của riêng sinh viên mới ra trường, kể cả những người đã có 3,4 năm kinh nghiệm cũng phải toát mồ hôi với những câu hỏi hóc búa của nhà tuyển dụng đưa ra. Hãy cùng đọc bài viết dưới đây để tìm hiểu một số câu hỏi khi phỏng vấn hay cũng như cách trả lời thông minh nhất bạn nhé! Tôi và Long là bạn học cùng lớp thời đại học. Sau khi ra trường, cả 2 cùng xin vào làm việc ở công ty khá lớn. Sau 2 năm cố gắng học tập, rèn luyện từ vị trí cộng tác viên, nhân viên thử việc, nhân viên chính thức rồi cả 2 đã vươn lên làm vị trí leader. Thế nhưng, đời không như là mơ, hoạt động kinh doanh của công ty ngày càng sa sút, lương của nhân viên chậm 2, 3 tháng liền. Tôi, Long và 1 số nhân viên khác cũng lần lượt rời bỏ công ty. Ngay sau đó, tôi và Long cùng nộp đơn vào 1 công ty nước ngoài. Vài ngày sau, cả 2 đều được mời đến vòng phỏng vấn. Chúng tôi đều chuẩn bị rất kỹ các câu hỏi khi phỏng vấn có thể xảy ra. Cuối cùng, tôi và Long được trả lời 5 câu hỏi với nội dung như nhau, tuy nhiên thời gian lại khác. Tôi phỏng vấn lúc 10h sáng, còn Long phỏng vấn lúc 3 giờ chiều. Câu hỏi 1 Tại sao bạn ứng tuyển vào làm việc của công ty chúng tôi? Tôi Công ty cũ của tôi kinh doanh không thuận lợi, nợ lương mấy tháng nay. Các bạn trong nhóm do tôi quản lý đã xin nghỉ để tìm công việc tốt hơn. Tôi có năng lực hơn họ, vậy tại sao tôi không thể tìm được 1 công việc tốt và xứng đáng hơn. Đó là lý do vì sao tôi nộp hồ sơ vào quý công ty. Long Tôi đã đọc được thông tin tuyển dụng của quý công ty trên 1 trang web việc làm. Sau nhiều lần suy nghĩ, tôi thấy mình có đủ phẩm chất, kinh nghiệm, kỹ năng phù hợp với yêu cầu của công ty. Do vậy, tôi đã nộp đơn và chờ đến buổi phỏng vấn ngày hôm nay. Câu hỏi 2 Bạn đã biết gì về công ty chúng tôi hay chưa? Tôi Ngay cả khi còn làm việc ở công ty cũ, tôi đã được nghe rất nhiều điều về quý công ty. Được biết, đây là một công ty lớn và chuyên nghiệp, bạn bè của tôi ai cũng muốn vào làm việc ở đây. Long Tôi có những hiểu biết nhất định về cách quản lý cũng như cách thức hoạt động của quý công ty. Tôi đã từng mua nhiều tài liệu liên quan đến thành tựu và thách thức của công ty để tham khảo và học hỏi. Cho đến nay, tôi đã rút ra được nhiều bài học kinh nghiệm cho công việc của mình nhờ những thông tin đó. Câu hỏi 3 Trong hồ sơ của bạn, chúng tôi thấy khuyết phần những thành tựu đạt được và sở thích cá nhân. Bạn có muốn bổ sung vào không? Tôi Tôi rất sợ những câu hỏi khi phỏng vấn kiểu này. Tôi đã tham gia một số cuộc hội thảo về phát triển doanh nghiệp. Có 1 lần, bài phát biểu của tôi dành được giải nhất. Còn sở thích của tôi là các môn thể thao như Đá bóng, bơi lội… Long Trước giờ tôi chỉ làm công tác quản lý, cũng đã đạt được 1 số thành thích nhưng chỉ là thành tích nội bộ. Còn về sở thích, đối với tôi được làm việc, được cống hiến là niềm vui lớn nhất. Câu hỏi 4 Bạn đánh giá thế nào về công việc hiện tại của bạn? Tôi Công ty trước đây tôi làm việc hoạt động khá suôn sẻ vào thời gian đầu. Tuy nhiên, hiện nay nó đã rơi vào tình trạng khủng hoảng, tôi nghĩ nguyên nhân là do đường lối và tư tưởng của lãnh đạo cấp cao không theo kịp trào lưu mới. Các nhân viên làm việc cũng không hiệu quả, làm thì ít mà chơi thì nhiều. Long Lãnh đạo trước kia của tôi rất coi trọng năng lực của nhân viên. Công ty cũng đã gặt hái được nhiều thành công trong những năm vừa qua. Nhưng tôi nghĩ rằng nếu làm việc ở đây, tôi sẽ có thêm nhiều cơ hội phát triển, phát huy mọi khả năng mà bản thân mình tích lũy được. Câu hỏi số 5 Hiện tại ở công ty chúng tôi còn khuyết vị trí giám đốc nghiệp vụ. Nếu công ty đề bạt vào làm trong vị trí này, bạn có nhận không? Tôi Trước giờ tôi đã làm công tác quản lý, tuy nhiên chỉ dừng lại ở mức độ leader, quản lý 1 nhóm gồm vài người. Trong khi đó, giám đốc nghiệp vụ là nghề tôi chưa làm qua, tôi không chắc mình có thể đảm nhận được vị trí này. Long Thật vinh hạnh nếu được công ty tin tưởng và giao phó cho tôi một vị trí quan trọng như vậy. Nếu được đảm nhận cương vị giám đốc nghiệp vụ, tôi có thể phát huy được mọi thế mạnh của bản thân để cống hiến năng lực cho công ty. Vài ngày sau, Long thông báo với tôi rằng cậu ấy đã trúng tuyển. Trong bản đánh giá, nhà tuyển dụng đã viết như sau “Có tính khiêm tốn và tinh thần học hỏi cao. Biết nắm bắt cơ hội và có thể trở thành nhân viên tốt”. Trong khi đó, điện thoại của tôi không 1 lần đổ chuông. Sau khi biết được những câu trả lời của Long, bản thân tôi cũng đã hiểu vì sao mình bị “đánh rớt”. Đây cũng là 1 bài học nhớ đời trong sự nghiệp của tôi. Bạn thấy câu trả lời của Long thế nào? Bạn cũng đồng tình với kết quả đó chứ? Tôi hy vọng bài viết về các câu hỏi khi phỏng vấn cho người đã có kinh nghiệm ở trên đã mang đến cho tôi và các bạn nhiều bài học sâu sắc. Hy vọng rằng, qua bài viết này bạn đã biết cách nắm bắt cơ hội cũng như cách trả lời phỏng vấn thông minh để có được một công việc mơ ước. Chúc bạn thành công! "Đỗ Hạ Du!"Tiếng gọi với tần suất âm thanh khá lớn vang lên, kèm theo đó là một viên phấn bé bé xinh xinh phóng với vận tốc ánh sáng từ trên bục giảng xuống phía dưới gần góc lớp, dãy ngoài cùng cạnh cửa sổ khiến một bạn nữ sinh nào đó đang gục mặt xuống bàn ngủ ngon lành, vì bị tấn công bất ngờ mà giật mình ngẩng đầu dậy, ngơ ngác nhìn xung quanh. Bắt gặp khuôn mặt đỏ tía vì giận dữ của cô chủ nhiệm, Hạ Du lập tức bật người đứng dậy lễ phép "Dạ, cô gọi em!"Cô chủ nhiệm giận dữ quát "Giờ này là giờ ngủ à? Đây là lớp học, không phải chỗ cho em ngủ biết chưa?"Hạ Du cúi đầu lí nhí "Dạ, em biết rồi ạ!""Ngồi xuống!""Vâng!"Hạ Du nhỏ giọng lễ phép rồi ngồi xuống chống cằm uể oải. Bình thường tới tiết sinh hoạt ngoài giờ vào thứ bảy hàng tuần thế này, cô chủ nhiệm lớp Hạ Du toàn đi họp tới gần hết tiết mới về. Chẳng biết tại sao hôm nay lại không đi nhỉ? Cô còn đang định tranh thủ ngủ một chút, ai ngờ người tính không bằng trời tính."Như các em đã biết, nhà trường ra quyết định chia lại học sinh của các lớp để cân bằng học lực các môn, ra kế hoạch phụ đạo cho hợp lí. Những bạn bị chuyển lớp đều đã đi về lớp mới rồi, đồng nghĩa với việc sẽ có những bạn khác chuyển vào lớp chúng ta. Bây giờ tôi phải đi họp rồi, Một lát nữa các bạn ấy sẽ qua đây, lớp trưởng phụ trách sắp xếp lại chỗ ngồi cho các bạn. Tuyệt đối giữ trật tự, không được gây ồn ảnh hưởng tới các lớp bên cạnh có biết chưa?""Vâng ạ!" Cả lớp đồng thanh trả khí trong lớp vừa rồi còn im lặng đến ngộp thở, chưa đầy một phút sau khi cô chủ nhiệm đi khỏi liền lập tức oà lên như cái chợ vỡ."Ê, không biết những ai chuyển tới lớp mình nhỉ?""Không biết có ẻm nào xinh không nhỉ?""Gái lớp này đã đủ xinh rồi, không cần thêm nữa đâu. Trai đẹp lớp này thì không có lấy một mống. Hi vọng hốt được vài anh trai ngon ngon tí".Lời bạn nữ vừa dứt thì một nhóm học sinh từ các lớp khác liền xuất hiện ngay trước cửa lớp. Tố Uyên, lớp trưởng lớp 12A4 liền chạy ra ngoài, lịch sự mời họ vào trong. Vừa nhìn rõ mặt những bạn học sinh mới, mấy cậu con trai trong lớp đứng bật dậy ồ lên tràng dài, khuôn mặt lộ rõ vẻ háo hức. Trái ngược lại, con gái thì mặt ai cũng tỏ vẻ thất vọng. Cả lớp lại được dịp nhốn nháo lên."Úi má ơi, gái đẹp kìa bay!""Đó không phải hot girl 12A6 à? Lớp trưởng ê, cho hot girl ngồi đây nè!" Một bạn nam vừa tươi cười nói, vừa nháy mắt với Tố Uyên rồi chỉ vào chỗ trống bên cạnh mình."Trời má, sao toàn con gái thế? Trai đâu hết rồi? Trai của tao đâu?""Trai tuyệt chủng hết rồi à?""La to vậy làm gì? Sợ người ta không biết mình thèm trai à?"Trong nhóm học sinh mới, tất cả đều là nữ. Vì học chung trường nên cũng không quá xa lạ gì với nhau nữa. Có người còn rất thân thiết, vẫy tay niềm nở chào Uyên thấy lớp bắt đầu ồn ào thì ra hiệu im lặng, nhẹ đập tay vào mặt bàn bên cạnh nói "Thôi, lớp trật tự nhé. Cô biết thì không hay đâu".Quay sang chỗ nhóm học sinh mới đang đứng ở một góc lớp, Tố Uyên nói tiếp "Chào các bạn. Mình là Uyên, lớp trưởng lớp 12A4. Bây giờ Uyên sắp chỗ ngồi cho các bạn, mọi người ai nghe thấy tên mình thì đi vào chỗ nha. Bắt đầu từ dãy một, bàn thứ hai, Dung sẽ ngồi với bạn Hồ Ngọc Anh, chuyển từ 12A9 qua. Bàn ba..."Giọng nói thánh thót của bạn lớp trưởng Tố Uyên vang lên đều đều. Tất cả các học sinh đều lần lượt ôm cặp sách di chuyển tới chỗ ngồi mới. Người thì buồn thiu vì bị chuyển lớp, người thì lại vui mừng vì được ngồi gần người họ lúc cô chủ nhiệm đi khỏi, mặc cho cả lớp bàn tán xôn xao, Hạ Du thì ụp mặt xuống bàn chẳng thèm quan tâm sự đời. Nhưng bởi vì không khí trong lớp bây giờ chẳng khác gì cái chợ cho nên cô không tài nào ngủ nổi, mắt nhắm mà tai vẫn nghe rõ mồn một tiếng của từng người. Mãi tới khi Tố Uyên đọc tới dãy bàn cuối cùng xong, cô mới ngẩng đầu lên lèm bèm "Xong chưa? Ồn quá, im lặng cho ngủ tí đi".Cái bộ dạng này của Hạ Du cũng chẳng còn xa lạ gì đối với bạn bè trong lớp năm vào lớp mười, khi mà bốn mươi hai con người trong lớp đều còn là những kẻ xa lạ thì đa số các bạn nữ đều không thích cô cho lắm. Bởi vì cô của lúc đó có vẻ rất khó gần, lại ít nói chuyện với người khác nên thành ra bị xa lánh một thời gian này, họ chẳng hiểu sao Hạ Du đột nhiên lại khá thân và hay nói chuyện với đám con trai trong lớp, không rõ là nói chuyện gì nhưng hình như vui lắm, nhìn cứ như bạn thân lâu năm vậy. Rồi họ thấy tò mò, cũng lân la nói chuyện, tiếp xúc rồi mới phát hiện ra Hạ Du cũng khá hài hước và dễ gần, lại còn rất ga lăng nữa. Từ đó, cô được các bạn trong lớp đặt cho biệt danh là "soái ca" của A4. Cứ thế, gần ba năm trôi đi, cô nghiễm nhiên chiếm được rất nhiều tình cảm của bạn bè cả nam lẫn nữ."Soái ca hôm nay tâm trạng không được tốt, thôi để yên cho soái ca nạp năng lượng chút đi!""Okey, soái ngủ đi soái".Mọi người đồng loạt đưa tay làm biểu tượng đồng tình rồi quay lại ngay ngắn im lặng, có nói chuyện cũng cố gắng tiết chế giọng một cách nhỏ nhất có gian yên bình được trả lại, Hạ Du gật gù gục đầu xuống bàn nhắm mắt ngủ, nhưng sau đó lại bị tiếng rù rì văng vẳng bên tai khiến cô cảm thấy vô cùng khó chịu. Cô vừa ngẩng đầu lên, định nói gì đó thì phát hiện mấy chục cặp mắt nhìn như hổ đói của đám con gái đang đồng loạt nhìn ra phía cửa lớp. Tự nhiên cô cũng thấy tò mò mới quay lại, nhìn theo xem rốt cuộc là có thứ gì lạ thường mà bọn họ nhìn đắm đuối như cửa xuất hiện hai cậu con trai. Nếu nhìn bằng cặp mắt của những đứa con gái "bình thường" thì hai người kia chính xác là "nam thần" bước ra từ trong ngôn tình. Cao to, mắt hai mí, tóc đen cắt theo kiểu các anh thần tượng Hàn Quốc, mũi thẳng tắp,...tóm lại là chuẩn "nam thần". Còn dưới con mắt của Hạ Du, chỉ có thể hình dung bằng một câu "Người gì cao như cây cột, đã vậy nhìn mặt còn búng ra sữa. Chắc chắn không phải trai thẳng rồi!"Đột nhiên cô cảm thấy có cái gì đó sai sai thì phải. Bình thường thấy trai là đám con gái trong lớp cô phải ôm nhau hú hét các kiểu rồi chứ nhỉ? Sao hôm nay lại ngoan đột xuất thế?Mà khoan đã, hình như cô cảm giác hai người kia đang nhìn mình thì phải. Còn ghé tai nhau thì thầm gì đó nữa chứ. Bộ trên mặt cô dính gì à? Hay nãy ngủ gật bị chảy nước dãi? Nghĩ vậy, cô liền đưa tay quẹt ngang miệng kiểm tra. Không có gì cả, sạch sẽ như thường. Sao hai người họ lại nhìn cô cứ như kiểu sinh vật ngoài hành tinh vậy nhỉ?Vừa ngẩng đầu lên nhìn lại đã thấy có người đứng ngay bên cạnh. Hạ Du giật bắn người kêu lên một tiếng, chồm sang bên cạnh ôm lấy mặt bàn. Đến lúc định thần lại, ngẩng đầu lên liền bắt gặp khuôn mặt của bạn trai lạ vừa chuyển từ lớp khác qua đang nhìn cô với một nụ cười toả con gái đối diện thì cứ nhìn Hạ Du nháy mắt liên tục mà cô chẳng hiểu gì mới bực bội quát "Bọn này, cái miệng để làm gì mà không chịu mở ra nói? Mắt biết nói à?"Một bạn nữ chỉ chỉ vào sau lưng bạn trai lạ kia, rồi lại chỉ vào chỗ ngồi của mình nhìn Hạ Du gật gật đầu. Hạ Du vẫn chẳng hiểu gì hết, định hỏi lại thì bạn trai lạ lên tiếng trước "Nhích vào bên trong một chút cho tôi ngồi chỗ này được không?"Tất nhiên Hạ Du không thể từ chối. Chỉ còn duy nhất chỗ bên cạnh cô còn trống, nếu không cho cậu ta ngồi cùng thì chỉ có nước ngồi dưới đất. Mặc dù trong lòng rất không muốn cho ngồi, nhưng lại phải bất đắc dĩ gật đầu."Ngồi vào trong đi, tôi ngồi ngoài. Tránh sang một bên cho tôi ra ngoài rồi vào trong mà ngồi!"Bạn nam kia liền đứng tránh sang một bên, đợi Hạ Du bước ra ngoài rồi mới ngồi vào bên trong. Khi Hạ Du vừa ngồi xuống bên cạnh, cậu ta liền khều tay cô, nhìn cô tươi cười "Chào nha!"Hạ Du nhíu mày nhìn cậu ta một cách khó hiểu "Ủa? Có quen hả?" Tác giả phỏng vấn Nhà báo Huỳnh Dũng Nhân. Phóng viên Thưa ông, có hay không một phong cách báo chí trong thể loại phỏng vấn? Nhà báo Huỳnh Dũng Nhân Mọi nhà báo đều phải biết cách phỏng vấn để thực hiện một tác phẩm báo chí. Mọi thể loại báo chí đều ít nhiều liên quan đến tác nghiệp phỏng vấn. Vì nghề báo là nghề đi hỏi. Chữ “phỏng” trong tiếng Hán Việt có nghĩa là “hỏi”. Song cũng từ đó và vì thế mà có nhiều cách phỏng vấn khác nhau chứ không thể theo khuôn mẫu. Mỗi nhà báo khi phỏng vấn đều có phong cách khác nhau, tùy tờ báo và tùy đề tài mà người phỏng vấn có một cách phỏng vấn khác nhau. Có người sâu sắc, có người vui vẻ hài hước, có người hỏi với trình độ uyên bác, cũng có người chất vấn kiểu truy đến tận cùng… Phong cách phỏng vấn cũng có liên quan đến cá tính của người phỏng vấn. Song nên tùy theo từng nhân vật mà có từng cách phỏng vấn khác nhau. Phong cách của phỏng vấn nhân vật thì dựa vào rất nhiều cái khác nhau. Tùy vào nhân vật, tùy vào tầm cỡ của nhân vật, tùy vào ngành nghề của nhân vật, tùy vào địa điểm tiếp xúc với nhân vật và tùy vào bài báo, tôn chỉ hoạt động của tờ báo mình đang làm. Trước hết là chọn địa điểm, cũng tùy nhân vật khác nhau, ví dụ như phỏng vấn chính khách phải phỏng vấn ở nơi làm việc, phỏng vấn văn nghệ sĩ thì có thể phỏng vấn ở quán cà-phê còn như phỏng vấn cầu thủ, vận động viên thì chúng ta có thể phỏng vấn tại sân cỏ, tại nơi thi đấu. Địa điểm cũng sẽ ấn định nhiều điều liên quan đến bài phỏng vấn. nói lên phong cách. Thứ 2 là cái tầm cỡ của nhân vật thì mình phải tìm một thái độ, thái độ cũng là một phần của phong cách. Ví dụ mình phỏng vấn bộ trưởng thì mình phải nghiêm túc, phỏng vấn văn nghệ sĩ thì mình có thể nói đùa, còn nếu phỏng vấn một người làm trong quân đội hay lực lượng vũ trang nào đấy thì mình sẽ giữ một thái độ chia sẻ, chan hòa, và đặc biệt là khi phải giữ bí mật quân sự chẳng hạn thì mình không được bắt người ta nói cho được những điều bí mật. Hay khi mình phỏng vấn nam thì khác mà nữ thì khác, nó tùy vào những phong tục tập quán, những người địa phương dân tộc thiểu số thì mình cũng phải chọn cái phong cách nhất định, đừng để cho họ mặc cảm là họ thiếu hiểu biết hay ít học. Khi tương tác, giao tiếp giữa con người với nhau chúng ta phải tránh các câu hỏi không nên. Chúng ta luôn ghi nhớ là nhân vật là chính, người phỏng vấn là phụ, không nói thay cho nhân vật, không gắn câu trả lời vào miệng nhân vật, không đặt nhân vật vào thế bị động, không dồn ép người ta phải trả lời. Bài phỏng vấn tăng giá trị cho tờ báo và chính người phỏng vấn, vì vấn đề được chính người có tầm cỡ, người có uy tín có tên tuổi và là người trong cuộc trả lời, có độ tin cậy cao. Nên một bài phỏng vấn hay là nhờ câu hỏi hay một phần, nhưng phần lớn bài có chất lượng cao hay không là ở câu trả lời. Nhiều báo đã trả nhuận bút cho người trả lời phỏng vấn chứ không phải chỉ trả cho người đi phỏng vấn. Nhà báo Huỳnh Dũng Nhân bên lề một diễn đàn. Phóng viên Xin ông cho biết làm sao để bắt chuyện nhân vật một cách thật tự nhiên và gần gũi nhất? Nhà báo Huỳnh Dũng Nhân Chúng ta nên có cuộc hẹn trước và có bản câu hỏi trước để nhân vật có sự chuẩn bị. Cuộc hẹn nên tính “điểm rơi” hợp lý về thời gian, địa điểm cho cả hai bên đều dễ chịu khi thực hiện cuộc phỏng vấn. Nhè lúc vợ chồng người ta đang cãi nhau mà đến phỏng vấn thất bại là cái chắc. Khi chúng ta gặp phỏng vấn một nhân vật, trước hết chúng ta phải tìm hiểu kỹ về nhân vật. Họ là ai? Họ làm việc như thế nào? Vui, buồn, sở thích… như thế nào? Chúng ta nên biết về họ càng nhiều càng tốt, điều đó nó làm cho nhân vật không khó chịu vì họ biết chúng ta đã chuẩn bị, đã chủ động tìm hiểu, có sự nghiêm túc với cuộc phỏng vấn. Và khi đi phỏng vấn chúng ta không nên tỏ ra giỏi hơn nhân vật, biết nhiều hơn nhân vật nhưng cũng đừng giả nai. Chúng ta nên theo cái phong tục của người Việt Nam, đó chính là sự thăm hỏi xã giao. Nó giúp 2 bên tìm ra được đề tài chung, vấn đề cùng quan tâm để bắt đầu câu chuyện. Vì vậy cách tốt nhất mà chúng ta dẫn vào câu chuyện đó chính là hãy tìm những câu hỏi mang tính trao đổi, chia sẻ, thăm hỏi ngắn theo kiểu người Việt Nam. Không nên dài dòng, lạc đề, hãy hỏi đúng trọng tâm. Tôi nhớ có lần phỏng vấn một bà giám đốc một hãng sản xuất bia. Tôi hỏi Thế chồng bà có thích uống bia của hãng bà sản xuất không, và ông ấy có được phép uống các loại bia khác loại bia của hãng bà sản xuất không? Bà giám đốc bảo bà thích câu hỏi này và câu chuyện cứ tự nhiên bắt đầu như thế. Dân gian có câu “miếng trầu là đầu câu chuyện”, hãy có cách giao tiếp phù hợp để bắt đầu câu chuyện. Thí dụ ta bắt đầu nói chuyện xã giao, chuyện sức khỏe, thời tiết, gia đình, sở thích… rồi mới bắt đầu câu phỏng vấn thật sự thì cuộc trò chuyện sẽ nhẹ nhàng cởi mở hơn rất nhiều. Tôi đã có những cuộc phỏng vấn khi… nhậu cùng nhân vật trong phóng sự thì có thể áp dụng cách này rất hiệu quả. Lúc đó họ rất trải lòng, nói nhiều vấn đề hơn cả cần thiết. Nhưng tùy đề tài và nhân vật mới có thể áp dụng chiêu này được. Huỳnh Dũng Nhân từng là nhà báo có những phóng sự “bụi” thu hút sự quan tâm của độc giả. Phóng viên Thưa ông, làm cách nào để người được phỏng vấn có thể lột tả hết được câu chuyện của mình với người phỏng vấn? Nhà báo Huỳnh Dũng Nhân Trong cách hỏi có 3 loại câu hỏi hỏi để biết thông tin, hỏi để mở rộng tạo ra các mạch vấn đề, hỏi để thẩm định thẩm tra, đối chiếu. Loại câu hỏi cần thiết nhất là hỏi mở rộng và hỏi thẩm định, còn hỏi để biết thì mình chỉ nên hỏi những câu mà mình thật sự không biết, muốn họ phải cung cấp, vì họ cung cấp thì bài báo của mình mới có giá trị hơn, hoặc khi nhân vật trả lời độ chính xác mới cao. Hỏi về cả điều nhân vật muốn nói, không chỉ hỏi điều ta muốn hỏi. Biết nhân vật đang có vấn đề gì, đang quan tâm cái gì để hỏi cho đúng. Khi chúng ta phỏng vấn đúng tâm trạng, mối quan tâm, nỗi lòng của nhân vật, nhân vật sẽ tự mở lòng để chia sẻ. Có một phóng viên chỉ được phép phỏng vấn trong hai tiếng đồng hồ, nhưng khi phóng viên đó có một câu hỏi phỏng vấn đúng vào vấn đề nhân vật đang quan tâm, cuộc phỏng vấn đã kéo dài đến… 4 tiếng đồng hồ. Khi phỏng vấn, bí quyết của tôi là luôn quan sát nhân vật và quan sát xung quanh, nhờ đó mà câu hỏi mới luôn xuất hiện, không bao giờ cạn nguồn câu hỏi. Các câu hỏi mở bắt đầu từ đây, nó chỉ mang tính chất gợi ra một vấn đề khác , một hướng khác cho cuộc phỏng vấn , khiến nhân vật trả lời hứng thú hơn. Phóng viên Có khi nào ông bị thất bại trong việc hẹn và lấy thông tin từ phía nhân vật chưa? Nhà báo Huỳnh Dũng Nhân Trong phỏng vấn thì phóng viên nào cũng có thể thất bại đôi lần, vì không phải đối tượng nào cũng thích được phỏng vấn, có nhiều người coi là họ “bị phỏng vấn”. Phải biết trước đối tượng có đồng ý phỏng vấn hay không. Mục đích phỏng vấn có lợi có hại gì cho đối tượng hay không. Tính tình của đối tượng như thế nào, phải đánh giá được đúng nhân vật. Tìm hiểu nhân vật thật kỹ trước khi phỏng vấn. Thất bại trong phỏng vấn thường do phỏng vấn đột ngột quá, nhân vật không có thời gian chuẩn bị. Thứ hai là do đặt vấn đề không đúng. Thứ ba là có thể do chọn sai người do những quy định, vì có những người không được phép trả lời, chỉ có người có quyền phát ngôn mới được thay mặt đơn vị trả lời cho báo chí mà thôi. Có những yếu tố thất bại là do viết bài không đúng ý nhân vật, không đạt yêu cầu của tòa soạn, vậy nên sau khi chúng ta viết bài xong thì chúng ta cũng nên cho nhân vật xem lại, đó là thể hiện sự tôn trọng nhau, nhân vật cho mình phỏng vấn cho mình thông tin thì mình cũng sẵn sàng cho họ đọc lại. Nhưng khi có những vấn đề 2 bên không phù hợp, hai bên không đồng ý với nhau thì chúng ta cũng nên tìm ra cách giải quyết chung. Nhân vật buồn vì bài báo thì đó cũng là một thất bại. Thất bại do không có chuẩn bị những câu hỏi hay, những câu hỏi đúng thì bài phỏng vấn bị “nhạt”, đó cũng là thất bại. Phỏng vấn những cái đa số bạn đọc đã biết, cũng là thất bại. Bài báo phải đính chính cũng là thất bại. Tóm lại tôi cũng có những lần chưa đạt được như mong muốn trong khi phỏng vấn, nhưng nói chung cả đời 40 năm làm báo tôi chỉ bị đính chính 2 lần, tạm gọi là ít. Còn thất bại vì bị từ chối phỏng vấn thì không. Khi mình mới vào nghề báo còn non nớt thì xin phỏng vấn cũng có hơi khó khăn, nhưng khi nhà báo có chút tên tuổi, có thâm niên rồi thì những cuộc phỏng vấn thuận lợi hơn. Hình ảnh nhà báo Huỳnh Dũng Nhân trong phóng sự “Tôi đi bán tôi”. Phóng viên Thưa ông, suốt chặng đường làm nghề của mình, ông tâm đắc với tác phẩm phỏng vấn nào nhất? Nhà báo Huỳnh Dũng Nhân Có những lần phỏng vấn mà tôi thấy nhân vật vui là tôi rất tâm đắc, phỏng vấn làm cho nhân vật được người khác giúp đỡ, rồi phỏng vấn được những người mà rất khó để phỏng vấn, rất ít người phỏng vấn được đấy chính là những bài mà tôi gọi là tâm đắc. Còn tâm đắc nhất thì khi phỏng được Thủ tướng Phạm Văn Đồng, các lãnh đạo Đảng và Nhà nước như ông Nguyễn Văn Linh, ông Phạm Thế Duyệt, các lãnh đạo thành phố, các nhà văn nhà báo nổi tiếng … làm cho tờ báo của mình được bạn đọc chú ý hơn. Có những người tôi đợi chờ mãi mới phỏng vấn được, song phỏng vấn được thì coi như chắc chắn thành công, đó là những nhân vật nổi tiếng như nhà nghiên cứu Trần Bạch Đằng, Anh hùng lao động Hồ Giáo, nhạc sĩ Trần Tiến, ca sĩ Tuấn Ngọc, hoa hậu Hà Kiều Anh… và một vài doanh nhân nổi tiếng kỹ tính khác… Đấy là những phỏng vấn vì công việc, hoàn toàn có thể là đơn đặt hàng của báo, cũng có phần là do tôi kính trọng và ngưỡng mộ như khi phỏng vấn Thủ tướng Phạm Văn Đồng, một nhân vật mà tuổi thơ tôi đã được nghe kể rất nhiều mà giờ mới gặp được. Hoặc các bài phỏng vấn giới văn nghệ sĩ thì tôi cũng rất tâm đắc vì tôi cũng khá hâm mộ họ. Tôi cũng có những phỏng vấn những người nghèo, nhằm để mọi người giúp đỡ họ. Như sau khi tôi viết một bài về cậu bé không đủ tiền mổ tim, bạn đọc đã chung tay giúp đỡ và nhờ vậy cậu bé ấy đã đủ tiền để mổ và được cứu sống. Tôi có viết rất nhiều bài phỏng vấn nhưng bài để đời nổi tiếng như một số nhà văn, nhà báo khác thì tôi chưa có. Nói chung, tôi là người thích phỏng vấn và khi chọn lựa thể loại viết bài, nếu có đủ điều kiện tôi sẽ chọn thể loại phỏng vấn. Phóng viên Xin cảm ơn ông. PHƯỢNG VY thực hiện

tôi có đọc bài phỏng vấn